Mấy người đã tỉnh lại cùng Triệu Nhất Tửu thức trắng đến hừng đông, trừ Ngu Hạnh.
Ngu Hạnh thực sự đã ngủ say.
Nhưng không ai quấy rầy hắn, bọn họ dường như đều giữ một sự ăn ý kỳ lạ, ngay cả Ôn Thanh Hòe, người chỉ hiểu biết mơ hồ về từng thành viên trong đội này, cũng dường như ngầm hiểu ý nhau.
Vừa vặn tranh thủ khoảng thời gian này, Triệu Mưu thuật lại những gì họ thu hoạch được cho Triệu Nhất Tửu, bởi vì mỗi lần có thông tin mới, họ đều phải thuật lại một lần cho những thành viên vắng mặt, Triệu Mưu cảm thấy mình thực sự đã trở thành học sinh ôn bài trước kỳ thi.
Trước giờ học, Ngu Hạnh mới từ trong chăn chui ra, xoa thái dương vươn vai một cái, miễn cưỡng rút sách giáo khoa buổi sáng ra, thêm bài tập cùng mấy cây bút, nhét vội vào ba lô.
Tiếng thở của Triệu Nhất Tửu rõ ràng nặng nề hơn trước, như thể hô hấp là một việc rất mệt mỏi, đôi mắt đỏ ngầu của hắn vẫn chưa trở lại bình thường. Mọi người cùng nhau ra khỏi ký túc xá, hắn yên lặng cúi thấp mi mắt, nhìn xuống mặt đất dưới chân, đi chậm rãi phía sau.
Khúc Hàm Thanh chắc chắn sẽ đồng ý, điểm này những người thực sự được Khúc Hàm Thanh coi là đồng đội đều biết. Đừng nói cơ thể nàng không có cảm giác đau, cho dù có, nàng vẫn có thể mặt không đổi sắc đâm thêm mấy nhát vào cơ thể mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT