Vân Tứ: ". . ."
Được thôi, là hắn hiểu lầm Dụ Phong Trầm, Ngu Hạnh thật sự là một đồ chó má.
Rất khó tưởng tượng được, thứ đó không cho bọn họ thì thôi, nếu đã muốn cho, lại còn muốn dùng thứ vừa mới có được miễn phí để đổi lấy, đây chẳng phải là có chút vũ nhục người sao?
Nếu như súng của hắn vẫn còn, hắn thật muốn dùng nòng súng dí vào đầu Ngu Hạnh, nói cho đối phương biết cái gì gọi là lễ nghĩa liêm sỉ.
Ninh Phong khi nghe được câu này, đã nhận lấy... hoặc có thể nói là bị nhét vào tay viên xương hình tròn kia, hắn liếm liếm bờ môi hơi khô, nhìn về phía Ngu Hạnh với ánh mắt tràn đầy cảm xúc kỳ lạ: "Trao đổi lễ vật?"
Ngu Hạnh: "Nếu chúng ta đều là hai đội ngũ quyết định hợp tác, trao đổi lễ vật chẳng phải là điều hiển nhiên sao?"
Ninh Phong tung hứng quả cầu xương trong tay, tựa hồ đang suy tư điều gì, cuối cùng một tay nắm chặt quả cầu xương: "Ngươi nói đúng, là nên tặng ngươi một món quà đáp lễ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT