Người đàn ông lớn tuổi trông hết sức tức giận, nhưng Ngu Hạnh có thể cảm nhận được từ giọng nói run rẩy của hắn, ngoài tức giận, hắn còn sợ hãi nhiều hơn.
Cứ như thể việc bị viện trưởng biết hắn "không làm việc đàng hoàng" sẽ là một chuyện đặc biệt đáng sợ.
Viện trưởng thật sự chuyên nghiệp đến vậy sao? Chẳng lẽ việc phán đoán trạng thái của hắn cũng sẽ cưỡng chế yêu cầu nhân viên chuyên nghiệp, một khi không đạt yêu cầu liền lộ ra bộ mặt đáng sợ kia?
Người đàn ông lớn tuổi đúng là nhân viên quản lý nhà xác, bởi vì chỉ cần vượt qua nỗi sợ hãi, tiến lại gần một chút để nhìn, là có thể thấy trên ngực hắn cài thẻ công việc, rõ ràng viết: [Trông giữ nhà xác: Lý Đức Khang].
"Ta nói xấu ngươi khi nào chứ, ngươi không thể không nói lý lẽ." Ngu Hạnh lẽ thẳng khí hùng nói, "Ngươi không trông nhà xác, lại chạy đến phòng tài liệu chơi trò chữ nghĩa, có phải là muốn lập công trạng không?"
"Ta..." Cổ Lý lão đầu kêu răng rắc, tơ máu trong mắt hắn nổi hết lên, cổ đã nứt ra một đường nhỏ.
Trong khe nứt không chảy máu, chỉ có một hàng răng, trên hàm răng dính một ít bọt thịt, âm thanh liền từ trong khe này bay ra: "Ta không thể về nhà xác, ta không thể trở về đó..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play