Quạt quay vù vù, thiết bị bị mọi người bỏ qua ở phía trước đang không ngừng vung chất lỏng màu đỏ ra bốn phía, còn có một ít máu tụ lại ở giữa rồi nhỏ giọt xuống từ trung tâm cánh quạt.
Ngu Hạnh vuốt mặt, gò má trái của hắn bị văng dính một ít, loang ra một vệt ấm áp trên ngón cái.
Cúi đầu, trên quần áo cũng có mấy vết máu nhỏ, may mà diện tích không lớn, cũng không có mùi khó chịu, Ngu Hạnh liền định mặc kệ.
Ngồi ở một bên, Khúc Hàm Thanh từ trong túi đồng phục y tá lấy ra một tờ giấy ăn, đưa ra trước mặt hắn: "Lau mặt đi?"
Ngu Hạnh kinh ngạc liếc nhìn nàng, không nghĩ tới Khúc Hàm Thanh sẽ có một ngày cũng có thể học được sự chu đáo này. Hắn tiếp nhận giấy ăn, cười nói: "Ngươi mới là người cần lau hơn đấy."
Khúc Hàm Thanh dính vết máu còn nhiều hơn, nhất là trên mặt, vết máu thậm chí có thể chảy xuống trên làn da mịn màng của nàng, khiến nàng trông đặc biệt đáng sợ, càng giống kiểu tồn tại mang phong cách của Lĩnh Yên Tĩnh.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Triệu Mưu, Ngu Hạnh dán tờ giấy ăn vừa nhận lấy lên mặt Khúc Hàm Thanh, bắt đầu từ phía trên cùng, ánh mắt tránh đi khi lau cho nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT