Xung quanh tràn ngập cảnh tượng khủng bố mang tính ám chỉ, trên bậc thang vừa rồi còn không có một ai đột nhiên truyền đến tiếng bước chân quỷ dị. Cảnh tượng này nếu đổi thành người bình thường không có chuẩn bị tâm lý, chỉ sợ đã sợ đến phát khóc.
Ngu Hạnh dù bận vẫn ung dung quay đầu, Hứa Thụ vừa vặn dừng lại phía sau hắn, cái đầu hơi thấp hơn hắn một chút không hề ảnh hưởng khí chất và sự trầm ổn của người này. Nửa tấm mặt nạ cùng ánh sáng không mấy sáng sủa khiến người này hơi có vẻ che lấp, thân hình gầy yếu.
Mặt nạ đang đeo trên mặt Hứa Thụ, Ngu Hạnh lại liếc nhìn chiếc bàn bát tiên. Vừa rồi chiếc mặt nạ trên bàn đã biến thành một cái đầu người vô cùng chân thật, mái tóc đen sền sệt, tựa như những khối đen kết lại dưới chuông gió, che khuất hơn nửa khuôn mặt sưng vù đáng sợ của đầu người.
Nếu hắn vừa rồi nhận lấy sự mê hoặc trong cõi u minh kia, đưa tay cầm thứ này lên... Ngu Hạnh có loại dự cảm, hắn tiếp theo sẽ bị nó quấn lấy rất lâu.
"Con ếch nhỏ nhảy của ngươi bị ô uế." Hứa Thụ đứng vững câu nói đầu tiên không phải chào hỏi, cũng không phải giải thích, mà là vượt qua Ngu Hạnh nhìn lên bàn, nhìn con ếch nhỏ nhảy bị máu tràn qua làm ướt rồi đưa ra đánh giá.
Ngu Hạnh một chút cũng không tiếc: "Không, là con ếch nhỏ nhảy của ngươi."
Hứa Thụ nhìn hắn một cái, đưa tay thu cái đầu người trên bàn vào. Theo biểu hiện bàn tay hắn chạm vào rồi đầu người biến mất, Ngu Hạnh liền biết cái đầu người này là tế phẩm của Hứa Thụ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play