Ngu Hạnh muốn nói không ổn, không muốn ôm, nhưng lại cảm thấy vai mình nặng trĩu, toàn thân bị cái lạnh bao trùm. Một đôi tay nhỏ vươn ra từ sau gáy hắn, bên tai hắn truyền đến tiếng cười trong trẻo của trẻ con, giống như có một đứa bé đang úp sấp trên lưng hắn.
Trời nắng thú bông theo tiếng cười biến trở lại vẻ mặt mỉm cười. Ngu Hạnh trầm mặc ước lượng trọng lượng của thứ đó trên lưng, rồi chậm rãi quay đầu.
Một đôi mắt to đen trắng rõ ràng gần như dán sát vào má hắn, không chớp mắt nhìn hắn.
Một pha hù dọa cận mặt!
“Ôm ta một cái được không?” Đứa trẻ với làn da tím xanh nói, bàn tay nhỏ bé lạnh băng ôm lấy cổ Ngu Hạnh, dường như muốn cứ thế ở trên đó không chịu xuống, mãi mãi ở trên người hắn.
Khuôn mặt nhỏ càng dán càng gần. Đôi mắt to như chuông đồng, vừa mang sự ngây thơ của trẻ con lại có sự tàn nhẫn của quỷ vật, chiếm tỉ lệ lớn trên khuôn mặt, cực kỳ giống côn trùng – đôi mắt đặc biệt lớn, gần như chiếm nửa gương mặt.
Ngu Hạnh không hề như nó tưởng tượng mà phát ra tiếng thét kinh hoàng, ngã nhào xuống đất điên cuồng kêu khóc. Hắn chỉ liếc nhìn đồng quỷ, sau đó tặc lưỡi một tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play