“Xuy.”
Tiếng cười của kiếm linh truyền đến, mặt Cố Khuynh Hàn khi trắng khi hồng, cắn răng nói: “Chỗ này không giống động phủ, đừng làm càn!”
“Nga? Cố đạo trưởng ý tứ là ở trong động phủ nhà mình thì có thể làm càn sao?” Yến Hồng Tà hiểm độc cố ý dùng hồn lực để trêu chọc Cố Khuynh Hàn.
Ấn ký liên hoa đỏ tươi giữa lông mày Cố Khuynh Hàn rực rỡ, khóe mắt đều mang theo vẻ mị hoặc không thể diễn tả, cố tình Cố Khuynh Hàn lại vẻ mặt nghiêm nghị giả vờ như không có gì xảy ra.
“Cố sư huynh càng ngày càng được lòng người.” Tiếng cười nhẹ nhàng mang theo ý trêu ghẹo xuyên thẳng vào sâu thẳm linh hồn, khiến đạo tâm của Cố Khuynh Hàn cũng phải thất thủ.
“Bên kia có một hang núi, hay là……” Yến Hồng Tà hiện ra hình dáng người, ngón tay ấn vào vai Cố Khuynh Hàn, chỉ vào một ngọn núi cỏ ở đằng xa nói một câu.
Cố Khuynh Hàn một lát sau, ánh mắt mang theo hàn khí nhìn qua, nói: “Ngươi thật coi ta Cố mỗ người là hạng súc vật hoang dã không biết xấu hổ hay sao? Nói những lời thối nát này!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play