Liên tiếp mấy ngày sau đó, Tạ Trường Sinh vẫn không thấy bóng dáng Cố Phi Y đâu.
Nghe Dương La và mấy người khác tán gẫu mới biết thì ra Cố Phi Y đang bận tiếp đãi các sứ thần và chư vương của các nước đến dự lễ.
Mỗi ngày chạy ngược chạy xuôi khắp các hành cung, xã giao đủ loại người.
Tạ Trừng Kính, Tạ Hạc Diệu và Phương Lăng, cùng với mấy vị quan chức trong triều được ưa chuộng, cũng đều trong tình trạng đó. Dương La bảo, khách đến cửa thăm hỏi đông đến nỗi suýt nữa đạp sập cả bậc thềm nhà người ta.
Người thì đông, việc thì dồn dập, Tạ Trừng Kính bị tái phát bệnh cũ, ho dữ dội; chân Tạ Hạc Diệu cũng dường như càng ngày càng khập khiễng rõ hơn.
Chỉ có cung của Tạ Trường Sinh là yên tĩnh, thanh lãnh, ít ai lui tới.
Trong cung, tiểu cung nữ tức giận đến mức giậm chân bình bịch: “Mấy người ham danh hám lợi đó toàn bắt nạt người yếu thôi! Tiểu điện hạ nhà chúng ta thì thua kém ai chứ? Một câu chúc may mắn còn chẳng thèm đến nói? Thật là… thật là…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play