Chờ thuốc thấm đều, Cố Phi Y lại đút cho Tạ Trường Sinh ăn cơm, vừa lòng nhìn hắn ngoan ngoãn từng miếng từng miếng nuốt xuống, lúc này mới đứng dậy.
Cố Phi Y dặn:
“Tiểu điện hạ mấy ngày nay nghỉ ngơi cho tốt, yên tâm dưỡng thương, ăn cơm cũng phải yên tâm ăn. Nếu không cần thiết thì đừng đi lại, cũng tạm thời đừng tắm gội.”
Lời vừa thốt ra, Cố Phi Y mới nhận ra bản thân lải nhải hơi quá.
Cơ mà khổ nỗi, cái người bị anh lải nhải kia lại chẳng có phản ứng gì, chỉ chăm chăm lấy từ khe giường ra một đống tượng đất không biết giấu từ bao giờ, xếp thành hàng ngay ngắn bên gối.
Cố Phi Y nhìn đống đồ xấu đau xấu đớn kia, lại nhìn Tạ Trường Sinh chơi say mê, nhẹ nhàng thở dài một tiếng.
Anh giơ tay nắm cằm Tạ Trường Sinh, bắt hắn nhìn mình:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play