Nghĩ lại cái cảnh tối qua mình trợn mắt há hốc mồm, nhìn hai cái mặt tượng đất đen sì ngoằn ngoèo cùng với cảm giác hãi hùng của chính mình, trên mặt Tạ Trừng Kính bất giác hiện ra một nụ cười nhẹ.
Anh cười rồi đưa tay áo lên ấn nhẹ lên mu bàn tay Tạ Trường Sinh: “Không phải tam đệ làm sai, là ta nhát quá thôi.”
Tạ Trường Sinh cảm động kêu lên một tiếng.
Đúng là người tốt mà.
Bị hù đến suýt ói máu rồi mà vẫn dịu dàng biết cảm thông như vậy.
Tạ Trường Sinh lặng lẽ nhét lại hai cái tượng đất vào trong tay áo.
—— hôm nay hai cái này còn xấu hơn hôm qua, thôi không lấy ra dọa Tạ Trừng Kính nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT