So với ngồi xe ngựa, Tạ Trường Sinh quả thật thích ngồi thuyền hơn.
Không phải chịu cảnh bị nhốt trong cái khoang xe chật hẹp xóc nảy đến mức đau lưng mỏi eo, lại còn mỗi bến tàu, mỗi đoạn sông đều có phong cảnh khác nhau để ngắm.
Hơn nữa, cái cảm giác lắc lư trên thuyền này, nói thật là… cũng thú vị phết.
Sau chín ngày lênh đênh, thuyền cuối cùng cũng cập bến Tuy Châu.
Tạ Trường Sinh lưu luyến chia tay những người bạn mới quen suốt mấy ngày đi thuyền.
Mấy đứa nhỏ ríu rít vây quanh hắn, có một thằng nhóc tầm năm sáu tuổi răng sún tới nỗi gió lùa kẽ răng hỏi:
– Mặt sẹo, nhà ngươi ở đâu? Ta viết thư cho ngươi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play