“Hy vọng hôm nay tất cả mọi người ăn uống vui vẻ.” Quý Quang Viễn dường như không biết bản thân mình đã mang đến bao nhiêu tin tức, cuối cùng còn mang theo nụ cười tươi nói xong lời tổng kết.
Ánh đèn trên sân khấu mờ đi, sảnh lớn vốn yên tĩnh lại tiếp tục nhộn nhịp, tiếng người đi qua đi lại rất ồn ào.
Cứ thỉnh thoảng sẽ có người đi qua nhìn về phía Quý Việt Châu một cái.
Thời Ngu cẩn thận quan sát biểu cảm của Quý Việt Châu một chút, trong mắt anh không có chút dao động nào, thật giống như đã sớm biết chuyện này từ lâu, anh cũng không quan tâm đến.
Quý Việt Châu nhìn dáng vẻ tò mò của cô, nhướng mày: “Thế nào, xem tôi có tức giận hay không sao? Em ở bên ngoài hẳn là đã nghe qua không ít lời đồn đại, vậy em có nhìn ra tôi có tức giận không?”
Lúc Ngu lắc đầu giọng điệu ghét bỏ: “Anh ơi, hình như cha anh có vẻ không được thông minh cho lắm.”
“Sao em lại cảm thấy như vậy?” Quý Việt Châu không ngờ câu trả lời của cô lại như vậy, dở khóc dở cười hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT