Nếu có oán hận thì ít nhất cũng chứng minh anh còn quan tâm, nhưng từ vẻ mặt cà ánh mắt lãnh đạm của anh đều giống như tới dự tiệc tối của một người xa lạ, nhàm chán chờ đợi trên sô pha mà thôi.
Thậm chí, anh đã đến đây được 30 phút trước nhưng chưa từng đi gặp Quý Quang Viễn và ông cụ Quý, nhất là ông cụ Quý, trong sách nói Quý Việt Châu rất biết ơn và tôn trọng ông, nhưng nếu thật sự tôn trọng một trưởng bối làm sao có thể không chủ động đi hỏi thăm chứ?
“Bắt nạt người ta?” Quý Việt Châu nhướng mày.
“Hai người bọn họ tìm đến em rồi nói một đống lời kỳ quái, còn muốn em rời khỏi anh nữa cơ.” Thời Ngu bĩu môi: “Em đương nhiên là không đồng ý, vì vậy em bắt nạt họ một chút.”
“Thật kỳ lạ, rõ ràng em cũng không nói cái gì quá đáng, hai người bọn họ lại tức giận nói không nên lời.”
Nói xong, Thời Ngu còn lộ ra vẻ mặt vô tội, đôi mắt to chớp chớp, nhưng mà trong ánh mắt sáng ngời mang theo vài phần đắc ý.
Cô là diễn viên, nếu cô thật sự muốn đóng vai một cô gái ngây thơ, Quý Việt Châu không có khả năng nhìn ra được, dáng vẻ này của cô chính là cố ý làm cho anh xem mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT