Tô Nguyễn ngượng ngùng lắc đầu, ngồi bên cạnh Thời Ngu, bỗng nhiên nhớ tới gì đó, chỉ như là hỏi Thời Ngu một cách vô thức: “Có ngon không?”
Có mỗi bát cháo trắng và một quả trứng chiên, ăn kèm với dưa muối, dù khó ăn đến đâu cũng phải nuốt, có ngon đến đâu cũng vậy.
Nhưng mà Thời Ngu vẫn coi như cho cô mặt mũi, gật đầu: “Ừm.”
“Vậy thì tốt rồi.” Tô Nguyễn thở phào nhẹ nhõm: “Buổi sáng cô dậy sớm như vậy mà chẳng thấy bóng người đâu, tôi còn tưởng cô muốn đi ăn cơm ở quán cơ đấy.”
Thời Ngu biết Tô Nguyễn sẽ không để yên mà.
Cô ta muốn nói chính là Thời Ngu đã dậy từ sớm nhưng không hỗ trợ làm bữa sáng, thậm chí còn ám chỉ buổi sáng cô đi ra ngoài làm cái gì.
Quả nhiên người hiểu rõ bản thân mình nhất vĩnh viễn là đối thủ của mình, những người khác cũng không chú ý tới thời gian Thời Ngu biến mất, hết lần này tới lần khác Tô Nguyễn lúc nào cũng nhìn chằm chằm Thời Ngu, cô vừa đi ra sân sau đã bị cô ta phát hiện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT