Vì sự riêng tư của khách mời, nhân viên quay phim sẽ không quay đến màn hình trên điện thoại của khách mời.
Thời Ngu không biết những nghi vấn của những bình luận, nhưng cô cũng biết cầm điện thoại di động chơi mãi như vậy thì không tốt lắm, cho nên sau khi nói với Quý Việt Châu hai câu nữa, liền cất điện thoại di động đi.
Sau đó, cô nhìn cô đường quen thuộc mà mình đã đi qua, dắt theo nhân viên quay phim đi vòng quanh con đường nhỏ trong thôn, cuối cùng dừng lại ở một quán ăn nhỏ.
Thôn này vị trí quả thật rất hẻo lánh, nhưng tốt xấu gì cũng là thôn ở gần thành phố Bắc Kinh, thôn này cũng không tính là nhỏ, có quán ăn cũng không có gì lạ.
“Tổ chương trình không cấm ăn ở bên ngoài đúng không?” Thời Ngu nghiêng đầu hỏi nhân viên quay phim.
Nhân viên quay phim lắc lư ống kính trái phải, ý nói là không.
“Vậy thì tốt.” Trên mặt Thời Ngu lộ ra nụ cười, ánh đèn của quán cơm nhỏ lờ mờ, những căn nhà gần đây vẫn có dáng vẻ cũ kỹ như ở thế kỷ trước vậy, Thời Ngu đứng dưới ánh đèn, rất giống như thiếu nữ đi ra từ trong tờ báo của thế kỷ trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT