Chương 8  
Mẹ của Sở Ninh là Tưởng Lê gọi điện đến, nói sẽ gửi một ít trái cây qua. Sở Ninh từ chối: "Cửa hàng trái cây cạnh trường đều có bán, không cần đâu."  
Nhưng Tưởng Lê đâu có nghe lời cậu, cứng rắn sắp xếp: "Con không biết mua, mẹ chọn toàn loại tốt nhất cho con, có măng cụt, cà chua bi và táo."  
Sở Ninh chỉ biết dạ dạ, Tưởng Lê lại nói: "Măng cụt không nên ăn nhiều, mỗi ngày chỉ hai ba quả thôi. À, Thiệu Hành Giản thích loại trái cây gì? Mẹ gửi một ít qua cho con, con chia cho cậu ấy ăn thử đi, biết đâu lần sau cậu ấy có vai diễn nào đó sẽ giới thiệu cho con."  
Sở Ninh vội hạ thấp giọng, nhưng Thiệu Hành Giản phía sau vẫn nghe thấy. Cậu ta đưa tay vào trong áo ngủ của Sở Ninh, véo nhẹ bụng cậu, dùng giọng khẽ nói: "Cho mình ăn thử nào."  
Giọng cậu ta còn phảng phất sự buồn ngủ, nhưng sự trêu chọc cũng rất rõ ràng. Sở Ninh cảm thấy hơi ngượng.  
Cậu dịch ra phía giường, tiếp tục nói chuyện với Tưởng Lê: "Cậu ấy không thường ở ký túc xá đâu, mẹ đừng bận tâm nữa."  
Tưởng Lê bắt đầu không ngừng trách móc sự ngốc nghếch của Sở Ninh, nói cậu chẳng có chút mưu mẹo nào, bên cạnh có nguồn tài nguyên tốt như vậy mà không biết tận dụng.  
Giống như Vu Diêu và Lý Nguyên Minh, Tưởng Lê khi nhắc đến Thiệu Hành Giản cũng có một giọng điệu rất kỳ lạ, như thể Thiệu Hành Giản không phải là người, mà là một trạm tài nguyên di động.  

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play