Phản ứng đầu tiên của Taichi là cho rằng Jouno đã hãm hại mình. Có lẽ vì cảm cúm khiến đầu óc anh hơi mơ màng, phải mất một lúc mới kịp nhận ra hành vi đổ vạ kiểu này cho một thiếu niên như Jouno là hoàn toàn không hợp lý.
Dù rằng tính cách của Jouno đúng là khó lường, thuộc loại cùng cấp độ “khó nhằn” như Dazai, nhưng cậu ta cũng không đến mức cố tình làm ra mấy chuyện như thế này. Trước hết là bởi Jouno có ngũ giác nhạy bén dị thường — trong một bữa Kaiseki, chỉ cần ngửi qua đã biết được sashimi có tươi hay không, nước hoa có hợp mùi hay không, chỉ riêng chuyện đó thôi cũng đủ hiểu khứu giác của cậu ta nhạy tới mức nào rồi.
Hơn nữa, cậu ta đã tắm rửa sạch sẽ và thay quần áo mới trước khi đến. Cho dù mùi đó có tồn tại thật thì giờ cũng đã không còn lưu lại gì nữa rồi.
Taichi chăm chú nhìn vào mắt Furuya. Trong đôi mắt kia như ánh lên những tia lửa giận, trông cứ như một con mèo lớn sắp nhào tới cào cấu người khác bất cứ lúc nào… mà nhìn kỹ thì lại thấy hơi đáng yêu.
Furuya cau mày đầy bất mãn: “Tôi đang hỏi anh đấy, đừng tưởng giả vờ bị cảm là có thể qua mặt được.”
Furuya không tin Taichi bị cảm. Thằng nhóc này thể trạng vốn rất tốt, suốt nửa năm nay chưa từng thấy anh ta ốm lấy một lần. Ngược lại là chính mình còn từng sốt cao một lần, lúc đó còn được Taichi chăm sóc khỏi bệnh.
—— Chẳng lẽ đang giả vờ bệnh để tranh thủ sự quan tâm của mình, muốn nhân cơ hội che giấu mọi chuyện? —— Không hổ danh Minamori Taichi, thật sự quá gian xảo!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play