Lâm Duyệt Đường gọt vỏ khoai môn rồi thái thành từng thanh bằng ngón tay. Chảo dầu đun nóng khoảng sáu phần, cô nhẹ tay trút khoai vào, chiên đến khi lớp ngoài chuyển sang vàng ruộm, xốp giòn thì vớt ra để ráo dầu.
Sau đó, cô nhanh chóng đun đường với nước, nấu đến khi nước đường đặc sệt, nổi bong bóng nhỏ li ti thì tắt lửa rồi đổ khoai đã chiên vào đảo nhanh tay, để từng miếng khoai được lớp đường bao phủ đều khắp. Nước đường nguội lại sẽ kết tinh thành một lớp đường sần sật, nhìn như những miếng khoai vừa lăn một vòng qua nền tuyết mỏng.
Món ngọt này không quá khó làm, chỉ cần nắm chắc độ lửa khi thắng đường là được. Kiếp trước, Lâm Duyệt Đường có một người thầy rất thích món này. Lúc cô còn nhỏ, chính tay thầy làm cho cô ăn. Sau này lớn lên, cô lại làm cho thầy và các đồng nghiệp ăn. Rồi đến một ngày, mọi người không còn nữa, chỉ còn cô tự tay nấu để ăn, mà lúc nào cũng thấy thiếu đi một chút hương vị thân quen.
Ngẩng đầu lên, cô thấy Khanh Bảo đang ngồi vẽ tranh trên bàn trà, khóe miệng khẽ cong lên, nở nụ cười dịu dàng. Cũng may, bây giờ cô đã có người thân bên cạnh.
“Khoai môn phủ đường làm xong rồi.” Lâm Duyệt Đường ngồi xuống cạnh Khanh Bảo.
“Dì ơi, phía trên thật sự là toàn đường luôn nè!”Khanh Bảo cầm một miếng lên, reo lên.
Cô bé thè đầu lưỡi liếm thử trước, lớp đường sương tan nhẹ, mang đến cảm giác như đang thưởng thức một cơn gió ngọt ngào. Cô nhóc hớn hở reo lên:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT