Thẩm Địch Dương đôi mắt nâng lên: “Đây là thái độ cám ơn của cô? Thật sự muốn cám ơn, phiền cô đừng xuất hiện bên cạnh tôi. Cảm ơn.”

Lý Ngư tức giận dẫm lên chân Thẩm Địch Dương, gương mặt tươi cười như hoa: “Đồ tự luyến. Nếu biết anh cũng ở đây, tôi căn bản không tới.”

Nhịn xuống chân đau, Thẩm Địch Dương hồi đáp tươi cười: “Tốt nhất là vậy. Còn không nhấc chân? Dẫm đau tôi. Cô còn không nhanh nhấc chân!”

Lý Ngư vô tội nghiêng đầu, đại phát từ bi rút chân.

Thẩm Địch Dương chớp chớp mắt, chân đau đã giảm bớt.

Hai người đứng đối phó nhau, bọn họ không biết một màn này bị quay lại, chẳng qua hình ảnh hoàn toàn không giống nhau.

Tuấn nam mỹ nữ, dịu dàng nhìn nhau cười.

Về sau thu hình khá thuận lợi, hoàn thành công tác Lý Ngư không nán lại lập tức về nhà.

Không nghĩ tới show thực tế so với đón phim còn mệt hơn.

Tiểu Vương đóng cửa xe: “Chị Ngư, mệt chết rồi phải không? Chị Trần cho chị hai ngày nghỉ ngơi tốt.”

Lý Ngư ném giày cao gót, thoải mái đạp lên mặt đất: “Chơi trò chơi, mệt chết. Vẫn nên nhanh chống vào tổ quay phim.”

Tiểu Vương đưa nước ấm qua nói: “Quen rồi sẽ tốt hơn nhiều. Hiện tại có rất nhiều người tranh nhau cướp vị trí trong show thực tế.”

Lý Ngư dựa lưng vào ghế uống nước nói: “Không thích. Đặc biệt cùng tên đàn ông tự luyến kia ở cùng nhau.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play