Tôn Yến Vãn hỏi vài câu, biết được những người này đều là người của Hồng Liên Hội, cũng không nhất quyết phải đi, bèn định tìm một góc phố yên tĩnh để đả tọa.
Lúc ở trên núi Tung Dương, Tôn Yến Vãn luôn muốn dùng đả tọa để thay cho giấc ngủ, tranh thủ thêm chút thời gian tu luyện, nhưng vẫn chưa làm được. Dù sao lúc đó công lực của hắn còn yếu, không thể làm được chuyện khoa trương như vậy. Nhưng gần đây công lực ngày càng thâm hậu, lại cải trang thành hòa thượng xuống núi tìm cơ duyên đột phá Tiên Thiên, hắn vô tình làm được điều này. Hắn có thể đả tọa cả ngày thay cho giấc ngủ, mà tinh thần lại càng thêm minh mẫn.
Bỗng một giọng nói vang lên:
“Hòa thượng mặt vàng, ngươi cũng bị giữ lại đây à?”
Tôn Yến Vãn ngẩng đầu nhìn, thì ra là thiếu niên đã gặp trong đêm hôm đó. Hắn chắp tay trước ngực thi lễ, nói:
“Đám thí chủ kia quả thực không cho tiểu tăng rời đi.”
Thiếu niên cười hì hì:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play