Tôn Yến Vãn chưa từng nghe nói đến Hàn Thức, hắn cũng không biết bài thơ viết cho Hàn Tương Tử này lại có thể trùng hợp một cách kỳ diệu với triều chính ở thế giới này.
Nếu hắn biết, quyết không dám viết bậy.
Vấn đề là hắn thật sự không biết.
Trở về Thiên Các Tự, Tôn Yến Vãn không thấy Lục Song Phượng. Hắn đến gặp hòa thượng Không Thiền, nói sơ qua về kỳ thi Đình hôm nay. Hòa thượng Không Thiền không hề ngạc nhiên, cười nói:
“Trạng nguyên này vốn nên là của ngươi.”
Tôn Yến Vãn thầm nghĩ:
“Trạng nguyên này nên là của Hàn Văn Công.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT