Tôn Yến Vãn thi triển khinh công, xoay quanh bàn, hai tay liên tục vung lên như mây bay nước chảy. Mỗi chưởng đánh ra, một ngọn nến cách bảy bước lại tắt ngấm. Trong ba mươi sáu chưởng liên hoàn, chỉ có một chưởng đánh hụt không dập tắt được nến, và một chưởng thất thủ thổi ngã cây nến.
Hắn thu lại chưởng pháp, Tôn Linh Điệp và Nam Mộng Cung liền vỗ tay tán thưởng.
Tôn Yến Vãn thực ra không hài lòng lắm. Chưởng lực của Thái Ất Hỗn Tiên Lăng, hắn vẫn chưa luyện đến mức uốn lượn như ý, biến hóa khôn lường. Môn chưởng lực này còn có cảnh giới cao hơn là hư thực tương không, thực sắc các dị!
Một chưởng đánh ra, địch nhân ngưng thần đón đỡ, lại thấy trống rỗng. Vừa cảm thấy mắc lừa thì chưởng lực bỗng nhiên tuôn ra, đó chính là hư thực tương không.
Một chưởng đánh ra, nhắm thẳng vào bên trái địch nhân. Đợi địch nhân vận công chống đỡ, chưởng lực lại xuất hiện ở bên phải, đánh cho địch nhân một đòn bất ngờ, đó chính là thực sắc các dị.
Chỉ có điều, muốn luyện chưởng lực đến trình độ này, chỉ chăm chỉ khổ luyện thôi quyết không đủ, mà phải có thiên phú tuyệt thế, nếu không dù có tấn thăng Tiên Thiên cảnh cũng chưa chắc đã luyện được chưởng lực đến mức điêu luyện, tùy tâm sở dục như vậy.
Tôn Yến Vãn đang trầm tư, xem chưởng lực của mình còn có thể tiến bộ ở đâu, thì Tôn Linh Điệp và Nam Mộng Cung đã thắp lại nến, rồi ngoan ngoãn lui sang một bên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT