Manh Công Thần Kiếm và Vô Danh Kiếm Kinh thì không cần phải nói. Kinh Hồng Chiếu Ảnh Thập Tam Thức, Đạp Tuyết Tầm Mai, Yến Phản Sào đều là khinh công. Chiết Liễu Thức là chưởng pháp. Bạo Vũ Lê Hoa Thương, Tiểu Kinh Chập Chỉ Pháp, một là thương pháp, một là chỉ pháp. Còn Hạc Lệ Thanh Minh lại là một môn nội công.
Trương Viễn Kiều nghe nói đồ đệ muốn truyền thụ võ công cho bang chúng, bèn nói:
"Những môn võ công này của ngươi, dù có chia nhỏ ra, đại đa số bang chúng cũng không học được."
Tôn Yến Vãn suy nghĩ một lát, cảm thấy sư phụ nói đúng. Đa số người dân ở thế giới này không có cơ hội được học hành, thành viên bang hội thì gần như trăm phần trăm mù chữ, đừng nói so với xã hội hiện đại trước khi hắn xuyên không, ngay cả so với người dân thời Đại Thanh cũng có vẻ ngu dốt hơn nhiều.
Những môn võ công trong tay hắn, ví như bản đầy đủ của Khô Vinh Đao, so với mười chín lộ kiếm pháp của Tung Dương Phái cũng không hề thua kém. Các môn võ công còn lại tuy không bằng chân truyền của Tung Dương Phái, nhưng đặt ở các đại thế gia hay các môn phái võ lâm nhất lưu cũng đủ để làm môn công pháp truyền thừa của tông môn, quả thực không phải là thứ mà bang chúng bình thường có thể học được.
Trương Viễn Kiều lật xem một lượt, tốn mất một buổi chiều, chọn ra hai mươi ba đoạn tâm pháp, bảy mươi bảy thức lẻ. Mỗi đoạn tâm pháp đều có thể tu luyện riêng, mỗi thức lẻ đều có thể dùng để đối địch riêng. Dù có học hết, cũng không phải là một bộ võ công hoàn chỉnh, giới hạn rất thấp, chủ yếu là dễ nhập môn, chỉ cần khổ luyện.
Tôn Yến Vãn nhận được tâm pháp và các thức lẻ do chính tay sư phụ khoanh tròn, không khỏi than thở:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT