Càng về đêm nơi này càng trở nên nguy hiểm, đại sư huynh và nhị sư tỷ luôn duy trì cảnh giác.
"Nơi này không thích hợp để nghỉ ngơi, chúng ta đi về phía trước một chút nữa, xem có thể tìm được một chỗ ẩn nấp không."
Nơi này thật sự quá nguy hiểm, họ bây giờ không dùng được linh lực, cũng không thể điều khiển pháp khí, nên cần phải tìm một nơi có thể để tá túc.
Vân Thất Thất thì còn đỡ, Thượng Quan Nghi và Tiết Thần hai người sợ ma sợ quỷ bây giờ cứ dính lấy nhau, mắt còn không ngừng nhìn xung quanh, sợ thấy gì đó quái dị.
Vân Thất Thất vuốt ngọc giao trên tay, ngọc giao từ khi vào đây thì không còn phản ứng gì, hình như là đã chìm vào giấc ngủ sâu, nếu không có ngọc giao ở đây, họ cũng không đến mức này.
Tần Lạc và Trường Lâm hai người cũng đang đi về phía trước bằng ánh nến, còn về tại sao lại là nến, chỉ có một lý do, đó là nghèo.
Các tu sĩ khác đều có dạ minh châu các thứ, họ mua không nổi, thứ duy nhất có thể mua nổi chỉ có nến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT