Đại sư huynh và nhị sư tỷ cũng mặc kệ họ, dù sao đều là người một nhà, ngọc giao có chọn ai thì cũng là họ có lợi.
Bây giờ có đại sư huynh và nhị sư tỷ hộ pháp, Vân Thất Thất và họ lại bắt đầu vui vẻ nhặt 'rác rưởi', đôi khi họ còn không thèm xem mà nhét thẳng vào túi.
Nhìn ba người chổng mông nhặt rác, đại sư huynh quả thực không nỡ nhìn, hắn chạm vào nhị sư tỷ, "Muội có muốn quản họ không, họ như vậy thì có gì khác với kiếm tu Thiên Kiếm Môn nữa, người ta lại tưởng Thiên Âm Môn chúng ta không có tiền."
Nhị sư tỷ nghi hoặc nhìn hắn một cái, "Thiên Âm Môn chúng ta vốn dĩ không có tiền mà, huynh xem mỗi tháng phát một chút linh thạch, căn bản không đủ tiêu."
"Nếu huynh thấy mất mặt thì đừng nhìn là được, muội thì thấy sư đệ sư muội rất cần kiệm tiết kiệm."
Đại sư huynh thật sự không còn gì để nói với nàng.
Vân Thất Thất nhặt càng ngày càng hăng, đột nhiên nàng thấy phía trước có một hòn đá rất đẹp, mặc kệ mặc kệ, mang đi hết!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play