Chỉ một câu nói của Thẩm Nhược Hư đã định đoạt sinh tử của họ, chỉ vì một suy nghĩ nhỏ mà họ đã khiến gia tộc mình rơi vào vực thẳm.
Thẩm Nhược Hư lén lút nhìn Vân Thất Thất, không biết nàng nghĩ gì về hắn, hẳn là hắn thể hiện cũng không tệ lắm nhỉ.
Vân Thất Thất hoàn toàn không để ý đến ánh mắt của Thẩm Nhược Hư, nhìn khuôn mặt xám xịt như tro tàn của những người kia, trong lòng nàng sảng khoái cực kỳ.
Chưởng môn vốn là người không ngại chuyện lớn, nếu mọi việc đã gần như giải quyết, vậy thì âm tu bọn họ sẽ tặng cho họ một khúc nhạc.
"Các đệ tử, mọi người tấu một khúc cho các vị trưởng bối nhà Diệp đi, coi như là tiễn đưa họ, tự tìm đường chết thì họ cũng là người đầu tiên."
Tất cả đệ tử đều lấy nhạc cụ của mình ra, Vân Thất Thất lập tức lấy kèn xô na của mình, nàng cảm thấy mình đặc biệt thích hợp với bầu không khí này.
Tiếng kèn xô na cao vút vang vọng khắp trời, mọi người đều phụ họa theo, khúc bi ca quả thật rất vang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT