Thấy sư tôn thành ra thế này, đại sư huynh đột nhiên cảm thấy mình chắc không thể toàn thây ra ngoài.
“Ngại quá, hai người cứ tiếp tục,” đại sư huynh “sầm” một tiếng đóng cửa lại, sau này việc đưa cơm hắn không bao giờ làm nữa, dù sao sư tôn cũng không cần ăn cơm, còn Vân Thất Thất, tự nàng đi mà ăn!
Vân Thất Thất lúc này mới phản ứng lại mình đã làm gì, nhìn Thẩm Nhược Hư hiện tại còn chưa phản ứng lại, Vân Thất Thất có ý nghĩ muốn chạy trốn.
“Sao, đẩy ta còn muốn chạy à,” Thẩm Nhược Hư vươn tay một cái đã bắt được tay Vân Thất Thất.
“Cái đó, con thật sự không cố ý,” Vân Thất Thất cũng không nghĩ sẽ đẩy Thẩm Nhược Hư vào tường, ai biết Thẩm Tiên Tôn lợi hại như vậy lại dễ dàng bị đẩy ra như thế chứ.
Thẩm Nhược Hư sờ sờ gáy mình, thật ra cũng không đau lắm, cơ thể hắn đã sớm không phải thể chất phàm nhân bình thường, chỉ là vừa rồi cảm thấy có chút mất mặt thôi.
Vân Thất Thất trộm nhìn Thẩm Nhược Hư, trong lòng càng ngày càng cảm thấy chột dạ, dù sao chuyện này đúng là nàng sai, nàng còn làm sư tôn mất mặt trước mặt đại sư huynh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play