Những ngày sau đó dần trở lại quỹ đạo, những lời này Vân Thất Thất đều ngượng ngùng nói ra.
“Sư tôn, ngài có thể thả con trở về không, con ngủ như vầy thật không thoải mái,” Vân Thất Thất trợn tròn mắt nhìn không trung.
Kể từ lần trước sư tôn biết nàng thích hắn, Vân Thất Thất liền bị dọn thẳng sang phòng bên cạnh hắn, chủ yếu là hiện tại Thẩm Nhược Hư còn thường xuyên rủ nàng tâm sự ngắm trăng.
Vân Thất Thất chỉ là một người thô thiển, nàng biết gì về ngắm trăng chứ, thấy ánh trăng, nàng chỉ nghĩ đến việc ăn bánh trung thu.
Hiện tại hai người họ đang nằm trên nóc nhà, gió trên mái nhà thổi vù vù, Vân Thất Thất cũng không biết mình đã nhổ tóc trong miệng ra lần thứ mấy rồi.
Thẩm Nhược Hư dựa vào, trong tay còn cầm một chén rượu, “Về sớm làm gì, hôm nay ánh trăng đẹp như vậy, vừa lúc ngắm trăng, nghe nói thế gian còn có thể ước nguyện cùng ánh trăng, ngươi có nguyện vọng gì, nói không chừng ta có thể giúp ngươi thực hiện.”
Vân Thất Thất nhìn Thẩm Nhược Hư bên cạnh, nàng thật sự cảm thấy từ khi hắn biết nàng thích hắn, cả người hắn liền trở nên bất thường, “Hắt xì!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT