Nhưng Thẩm Nhược Hư không biết, lời nói này của hắn đã trở thành chỗ dựa của Vân Thất Thất sau này.
Con đường tự do của Vân Thất Thất đã chính thức mở ra.
Giờ phút này, bên chỗ trưởng lão Tần Tiềm không còn ấm áp như thế này nữa.
"Ta làm sao có thể thua một tiểu nha đầu! Rõ ràng là tiểu nha đầu kia chơi gian, nào có âm tu lại lấy nhạc cụ đập người!"
Trưởng lão Tần Tiềm chết cũng không chịu thừa nhận mình thua, trán hắn bây giờ vẫn còn sưng.
Đại sư huynh nhìn trưởng lão Tần Tiềm, thở dài một hơi, hắn tuy rằng mặt lạnh như băng, nhưng lời nói ra lại làm người ta tức chết.
"Trưởng lão Tần Tiềm, chuyện này cho dù ngài không thừa nhận cũng vô dụng, mọi người đều thấy, ngài được mọi người khiêng về đấy."
"Thật ra ngài có thừa nhận hay không chúng ta đều không để ý, chỉ cần ngài đừng trách tội Thất Thất là được, nàng tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện, cho nên còn mong trưởng lão thông cảm một chút."
Trưởng lão Tần Tiềm dùng ngón tay run rẩy chỉ vào hắn, quả thực là tức giận đến không nói nên lời.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play