Lê Chu tự đi tìm chỗ thay đồ, còn Ngô Củng dẫn họ vào bên trong, nơi có kho báu của hắn.
Nhìn những báu vật bên trong, Vân Thất Thất cười tươi như hoa.
Toàn bộ bên trong đều là các loại dược liệu. Có thể đối với người khác không có nhiều tác dụng, nhưng với nàng, đây đều là bảo bối!
“Chúng ta có thể lấy bao nhiêu?” Vân Thất Thất mong đợi nhìn Ngô Củng.
Ngô Củng nhìn đống đồ lộn xộn, nói: “Lấy được bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu đi. Ta giữ những thứ này ở đây cũng không có tác dụng gì. Khu rừng này cũng chẳng còn báu vật gì nữa đâu, ta đã mang hết về đây rồi.”
“Những thứ ta có thể ăn và dùng, ta đã ăn và dùng rồi. Giờ những thứ này ta không dùng được. Nếu các ngươi lấy được, thì cứ lấy hết đi.”
Ngô Củng nói một cách thản nhiên, nhưng Vân Thất Thất lại thấy hắn tỏa ra ánh vàng. Đây mới thực sự là đại gia!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT