Nhìn thấy khuôn mặt đầy nghi hoặc của chưởng môn, Trường Lâm yếu ớt nói: “À, ta không phải là đệ tử Thiên Âm Môn, ta là Trường Lâm của Thiên Kiếm Môn. Chắc chưởng môn vẫn còn nhớ ta chứ?”
Nghe hắn nói vậy, chưởng môn chợt hiểu ra: “À! Thì ra là ngươi, ta cứ thấy quen quen nhưng nhất thời không nhớ ra tên.”
“Không phải, sao ngươi lại đi cùng bọn chúng, còn mặc thế này? Ta nhớ chưởng môn của các ngươi có nói với ta là ngươi sẽ đến tìm ta, ta cứ nghĩ phải một thời gian nữa ngươi mới tới chứ.”
Chưởng môn không ngờ Trường Lâm lại đi chung với đám nhóc đó, mà còn ăn mặc như thế này.
Trường Lâm cười gượng gạo, nói: “Khi đến, ta gặp các sư đệ sư muội trên đường. Họ nói đây là cách chưởng môn rèn luyện họ, nên ta cũng muốn thử một chút.”
“Các sư đệ sư muội thực sự không giống nhiều người mà ta từng gặp. Họ chân thành, nhiệt huyết và không bận tâm đến ánh mắt của người khác. Có lẽ đây chính là phương pháp giáo dục của Thiên Âm Môn. Thảo nào tu vi của các sư đệ sư muội đều rất tốt, mà tâm cảnh lại cực kỳ vững vàng.”
Trường Lâm thực sự rất ngưỡng mộ họ. Hai mươi mấy người đó thực sự đang tu tiên kiểu mới, họ giống như siêu thoát khỏi thế tục, ít khi bận tâm đến ánh mắt của người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT