Đến đêm, chờ mọi người ngủ say, Tiết Thần quả nhiên lén lút bò dậy, còn gọi thêm vài người khác.
Ngọc Tang dụi mắt, hoàn toàn không biết hắn định làm gì. "Đã muộn thế này rồi, ngươi muốn đi đâu? Bên ngoài nguy hiểm lắm đấy."
Thượng Quan Nghi thì gạt tay hắn ra, không muốn dậy. "Ngươi muốn làm gì thì đừng kéo ta vào, ta thực sự buồn ngủ chết mất."
Đây là lần đầu tiên Thượng Quan Nghi không muốn ra ngoài gây chuyện. Hôm nay hắn thực sự muốn ngủ. Khó khăn lắm mới có được một nơi tử tế để nghỉ ngơi. Lần trước thức đêm nhảy múa với con quỷ nữ kia, đến giờ hắn vẫn chưa hoàn hồn.
"Thôi, không gọi hắn nữa. Hai chúng ta đi thôi."
Tiết Thần kéo Ngọc Tang ra ngoài, nói nhỏ: "Hôm nay, người đàn ông kia chẳng phải mặc cái váy lá cây sao? Ngươi không thấy cái váy lá của hắn rất giống những chiếc lá trên cành cây khô kia à?"
"Ta nghĩ hắn hẳn là một thụ tinh. Hôm nay hắn làm ta suýt nữa tè ra quần. Hay là đêm nay chúng ta lẻn vào, giật hết lá của hắn?" Tiết Thần vẫn luôn nhớ chuyện xảy ra chiều nay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT