“Ngươi tại sao lại không sao cả,” Hắc Diệu nhìn Vân Thất Thất, tại sao những người khác đều gục ngã mà nàng lại không hề hấn gì.
Vân Thất Thất nhìn đồng đội nằm la liệt trên mặt đất, xấu hổ giải thích: “Thể chất của ta khác với họ, thường thì sẽ không sao cả.”
Hắc Diệu nhìn những người nằm nghiêng ngả dưới đất, lần đầu tiên cảm thấy hối hận.
“Bọn họ khi nào có thể tỉnh lại,” Hắc Diệu bây giờ cũng không muốn chơi với mấy vị tiểu tổ tông này nữa, lỡ chơi đùa mà họ tự mình ném mạng, thì hắn không gánh nổi trách nhiệm này!
Vân Thất Thất nhìn qua, nói: “Cái này thì không rõ lắm, nhưng mà đồ vật đều đã nôn ra rồi thì chắc không có gì to tát.”
Hắc Diệu và Vân Thất Thất cứ như vậy mà nhìn nhau chằm chằm hơn một giờ, Vân Thất Thất cảm thấy sự xấu hổ lúc này sắp hóa thành thực thể.
Nếu đây thật sự là ở bên ngoài, có lẽ họ chết lúc nào cũng không hay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT