Thấy Thượng Quan Nghi cảm xúc rất suy sút, những người khác cũng không biết nên an ủi hắn thế nào.
Tiết Thần đi đến bên cạnh Thượng Quan Nghi, nhỏ giọng nói: “Thượng Quan sư huynh đừng quá buồn, chuyện này xem ra cũng là duyên phận và vận may, biết đâu duyên phận của huynh còn chưa tới.”
Thượng Quan Nghi ưu sầu thở dài một hơi, “Ta biết là chuyện như thế nào, nhưng trong lòng vẫn cứ nghẹn lại, ta dù gì cũng là sư huynh của hai ngươi, không thể so với các ngươi lạc hậu quá xa.”
“Ngươi nghĩ xem, nếu trên đường gặp nguy hiểm gì, với tu vi Trúc Cơ của ta, lúc đó các ngươi còn phải bảo vệ ta, ta còn là sư huynh của các ngươi đấy, cái thể diện này biết giấu đi đâu.”
Trường Lâm đi tới xoa đầu hắn, “Ai nha, có gì đâu, sư huynh của chúng ta cũng có người tu vi thấp hơn chúng ta mà, mỗi người tư chất không giống nhau, có một số việc cũng không thể cưỡng cầu.”
Nghe hắn nói, Thượng Quan Nghi sững sờ một chút, hắn buột miệng nói: “Cho nên đó chính là tư chất của ta không tốt đúng không.”
Tần Lạc trực tiếp kéo Trường Lâm lại, tên này không biết an ủi người thì đừng an ủi có được không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT