Giang sơn trăm năm, đứt đoạn trong tay hắn, muôn đời thanh danh mất hết.
Vì cái gì lại đi đến bước đường này chứ?
Đế vương ngã ngồi trên ghế có chút không nghĩ ra, ông ta rõ ràng đã cẩn thận, chi bạc phát lương, nhưng cảnh tai ương năm đó vẫn chưa dứt, trong triều đình đấu đá không ngừng, là trời bất bình, chứ không phải người bất bình.
Bắc Cảnh không thể đi, Nam Cảnh không thể trốn, ông ta còn có thể đi đâu?
"Cùng Hứa Ngự Thiên kia còn có khả năng hòa đàm sao?" Đế vương ngẩn ngơ hồi lâu, triệu đại thần đến hỏi ý, "Hứa cho hắn quan chức ruộng đất, phong vương khác họ, liệu còn được không?"
"Bệ hạ, người này lòng muông dạ thú, nếu là..." Đại thần chần chừ nói, "Nếu là lúc ban đầu như thế, hắn có thể chấp nhận, nhưng giờ e rằng khó mà thỏa mãn được lòng tham của hắn."
"Vậy phải làm sao đây?!" Đế vương hít sâu một hơi hỏi, ông ta thậm chí đã nghĩ đến việc nhường ngôi, chỉ cần có thể giữ được tính mạng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play