Đôi mắt vàng ánh lên trong ánh nến, không còn vẻ trầm mặc, tĩnh lặng thường ngày mà tràn ngập sự cảnh giác, sắc bén và sức sống. Cậu sẽ không vì một thời gian được đối xử tốt mà mất đi bản tính hoang dã, trở nên ngoan ngoãn.
Cơ Phỉ không hề tức giận hay buồn bã, ngược lại trong lòng Ngài dấy lên một cảm giác bí ẩn, giống như sự hưng phấn khi nhìn thấy người kia của ngày xưa.
Cậu vốn dĩ không phải là người vô hại, tựa như hổ phách được bao bọc kỹ lưỡng, trải qua ngàn vạn năm tích tụ đã phong ấn nọc độc của bọ cạp bên trong. Nhìn có vẻ dịu dàng, nhưng thật ra một chút cũng không dễ chọc. Tuy nhiên, cậu lại thực sự dịu dàng, bởi vì con bọ cạp kia sẽ không bao giờ thức tỉnh nữa. Còn người đang đứng trước mặt Ngài, một người đã mất đi ký ức, vẫn còn đầy tính công kích.
Thế nhưng, Ngài vốn dĩ thích cả những góc khuất tăm tối ẩn sâu trong nội tâm của cậu.
Chỉ là e rằng cậu sẽ rất khó vượt qua bài kiểm tra, và còn phải chịu không ít khổ sở.
“Cậu mang theo chỗ tiền này cũng rất dễ bị cướp.” Cơ Phỉ khua khua số bạc nén, nhìn đôi mắt trẻ thơ khẽ động theo, Ngài cười nói, “Một khi bị người khác phát hiện cậu có những thứ này, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng. Cậu còn nhớ thằng bé bị bọn ăn xin bắt đi hôm nọ không? Cậu có muốn bị hầm ăn không?”
Đôi mắt vàng kia khẽ chớp, nhìn Ngài nói: “Tôi có cách.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT