Ích kỷ lại tham lam.
Giản Địch tựa lên vai cậu, hôn lên đôi môi mềm mại, nóng bỏng. Trái tim cậu như được nhóm lửa theo từng đáp lại của đối phương, thiêu đốt đôi mắt mờ mịt. Nhưng dường như chỉ có nụ hôn sâu đậm và xa lạ ấy mới có thể khiến cậu tin rằng hắn vẫn luôn ở đó, trái tim hắn vẫn luôn ở đó, và hắn yêu cậu.
Chương 218: Chuyện xưa của Chu Đặc (11)
Những nụ hôn nồng nàn luôn bùng cháy không kiêng nể, lan tỏa không ngừng, cho đến khi một bên lý trí trở về, hoặc khi tình yêu bị kìm nén có thể được giải phóng thì mới dừng lại.
Khi nụ hôn sâu tựa lửa ngừng lại, những nụ hôn nhẹ nhàng như mưa rả rích tựa cam lộ xoa dịu vết bỏng, đánh thức một vòng sinh cơ mới.
Cũng khiến đôi mắt xanh chìm đắm dần khôi phục sự thanh tỉnh. Khi cánh tay trên vai khẽ động, Hứa Nguyện hôn lên khóe môi hắn, vành tai khẽ run, rồi cười hỏi: "Điện hạ sẽ không hối hận chứ?"
Đôi mắt xanh khẽ nâng, hắn chống thảm đứng dậy, nhìn vạt áo xộc xệch của mình rồi kéo lên nói: "Điện hạ có hối hận, nhưng bệ hạ thì không."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT