Mặt hồ yên ả rung động chốc lát, rất nhanh, hai tay Cậu vươn ra, thậm chí còn bắt được hai con cá hồng giống san hô, Cậu lớn tiếng nói: “Người thiện lương kia ơi, xin hãy vớt tôi lên đi.”
Hứa Nguyện cầm lấy chiếc lưới cá bên cạnh vớt hắn lên, hai con cá hồng cũng được đặt vào chiếc hộp mà Cậu mang theo.
“Ôi, cảm ơn Cậu, Chu Đặc, Cậu đã cứu mạng tôi, tôi thật không biết phải cảm kích Cậu thế nào!” Mai Đức đóng hộp lại, bất chấp nước trên người, vô cùng cảm kích nói với Cậu.
“Có thể giúp được Ngài là tốt rồi.” Hứa Nguyện đáp lời.
“Ồ, cậu muốn hắn nói ra lý do vì sao họ làm vậy, như thế cậu mới có thể được dẫn đi tìm kho báu.” Chu Đặc khó nén sự kích động dặn dò.
“Chu Đặc thân mến, người bạn thân yêu nhất của tôi, Cậu thực sự không một chút nào tò mò vì sao chúng tôi lại làm như vậy sao?” Mai Đức cả người thả lỏng, bình phục cảm xúc, nhìn thanh niên đang thu lưới cá nói.
Hắn sinh ra không quá xuất sắc, nhưng dù là hành xử hay khí độ đều khiến người khác không dám coi thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT