Thời gian trôi đi thật nhanh, chớp mắt đã là một tháng, rồi một năm. Thêm vào đó, ở bên ngoài sa mạc, thật khó để phân biệt các mùa, ngoại trừ dựa vào trái cây. Ngày nối ngày, mặt trời lặn rồi lại mọc, đoàn thương nhân đi đi lại lại, những người sống ở đây lặp đi lặp lại cuộc sống thường nhật, khiến thời gian trở nên mơ hồ hơn bao giờ hết.
Dù vậy, nhờ sự tích lũy ngày qua ngày, thành phố này vẫn trở nên phồn hoa hơn trước. Chỉ cần để ý một chút, người ta luôn có thể nhận ra những thay đổi khác biệt.
Cửa hàng khai trương tấp nập, thương nhân qua lại đông đúc, thành phố phồn hoa và ồn ào, mang lại nguồn thu thuế dồi dào, khiến quốc khố luôn tràn đầy. Mặc dù đôi khi sẽ có những phiền toái phát sinh trong các buổi triều hội, nhưng những giai điệu tuyệt vời vang lên khi tan triều cũng đủ để nhà vua tạm thời thư giãn, bình tĩnh suy nghĩ cách giải quyết những rắc rối ấy.
“Hách Y thân mến, nhạc khúc của cậu vẫn lay động lòng người như ngày nào.” Nhà vua thả lỏng tinh thần sau một khúc nhạc, không khỏi tán thưởng.
Ngài ấy từng nghĩ rằng một nhạc sĩ dù có biểu diễn hay đến mấy, cũng sẽ có lúc khiến người nghe chán nản. Thế nhưng Hách Y lại là một nhạc sĩ kỳ diệu.
Nhạc khúc của cậu hầu như không bao giờ lặp lại. Mỗi bản nhạc đều như chạm đến trái tim Ngài, khiến Ngài mong chờ được nghe lại một lần nữa, lại mong chờ bản nhạc mới của cậu sẽ mỹ diệu đến mức nào, cứ thế lặp đi lặp lại không ngừng.
Ngài đương nhiên biết những người bên ngoài khao khát được nghe một khúc nhạc của Hách Y đến mức nào. Thậm chí đã từng có thương nhân dâng lên ngàn vàng chỉ để cầu một khúc. Hách Y đã không đồng ý, nhưng Nhà vua thì đồng ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play