Ba ngày thật dài, đủ để người ta suy đi tính lại, thậm chí chìm vào bóng đêm để hoàn thành một phần câu chuyện được đăng báo, chỉ khi được ai đó ôm vào lòng mới chịu đi vào giấc ngủ.
Ba ngày cũng thật ngắn ngủi, dù có cố gắng níu giữ thế nào, mặt trời mọc rồi lặn cũng như chỉ trong chớp mắt. Ai cũng muốn thời gian dừng lại, nhưng nó luôn vội vã trôi đi.
Hứa Nguyện đã ngồi trong bụi hoa suốt ba ngày, ba ngày đó, người yêu của cậu ấy cứ lặng lẽ tựa vào lòng cậu, kể về những chuyện đã qua và những điều chưa tới.
Ba ngày, thời gian họ dành cho nhau đã quá ít ỏi, đủ để chia cho bất cứ chuyện gì khác.
Những cánh hồng cuộn tròn, ánh nắng chói chang rọi xuống khắp cánh đồng hoa. Khi hơi nước bốc lên nghi ngút, hoa tinh linh đang tràn đầy sức sống khẽ ngước mắt, như mỗi lần từ biệt khi ra ngoài: “Tôi phải đi rồi.”
“Ở bên ngoài chú ý an toàn nhé.” Hứa Nguyện nhìn đôi mắt đầy ý tứ đó, khóe môi mang theo lời muốn nói.
“Tôi biết rồi.” Tầm mắt Balliol có một khoảnh khắc mơ hồ, là sự nắm chặt ngón tay, muốn người đối diện nhìn ra điều đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play