Một chén mật ong vừa xuống bụng, chiếc thìa tự nhiên được bông hoa tinh linh liếm sạch sẽ, chỉ là thiếu niên xinh đẹp vẫn cạo vét trong chén, sau một lúc lâu lại lặng lẽ rũ mắt, rồi nâng chén lên đến môi, gần như úp vào mặt vươn đầu lưỡi.
Chỉ là không đợi đôi mắt hắn sáng lên, chiếc chén kia đã bị lấy xuống, người ấy mang theo ý cười nhẹ giọng hỏi: “Còn muốn nữa không?”
“Thôi, tôi chỉ là thấy hơi lãng phí.” Balliol nhìn chén mì trước mặt dính lại không vét ra được, mà rất nhiều mật ong thật đáng tiếc.
“Thêm chút nước ấm là được.” Hứa Nguyện cười nói.
“Hả?” Balliol có chút mơ hồ khẽ nghiêng đầu, sau đó nhận được non nửa chén nước mật ong đã hòa tan bằng nước ấm.
Tuy kết cấu không đặc sệt như mật ong, nhưng gần như không còn mật ong mà lại hóa thành nửa chén, cảm giác thỏa mãn thật khó tả.
“Tôi ăn xong rồi.” Balliol uống hết nửa chén mật ong, đặt chiếc thìa vào đó, đẩy chén ra nhìn người đối diện vẫn đang ăn cơm, cảm thấy tốc độ ăn cơm của cậu ấy hôm nay hình như chậm lạ thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT