Mình mới đi vắng vài ngày mà sao thế giới đảo điên vậy? – Lăng Tiểu Tâm.
Lăng Tiểu Tâm ngân nga đeo gùi về nhà, chuyến này gã hái thuốc chỗ lạ, tìm được vài loài linh dược hiếm, tâm tình tốt nên bước chân cũng như bay.
Hóa gió lướt vào sân, Lăng Tiểu Tâm thấy ngay hai vị khách của mình kẻ ngồi người nằm, kẻ ngồi là Hạc Kinh Hàn vốn thường vắng nhà giờ này, hắn buông kiếm để cạnh, bên tay là mười mấy loại hạt khô, đang tỉ mỉ tách vỏ. Rõ vẻ không quen, nhân hạt sứt sẹo cả.
Người nằm hẳn là Giang Trừng, cô khoan khoái nằm bắt giò bên chân Hạc Kinh Hàn, chốc chốc lại tung hạt đã được tách vỏ vào miệng, vừa xơi vừa giáo điều: “Đổi đi, chị muốn ăn cái hạt bùi bùi kia cơ.”
“Vâng.” Hạc Kinh Hàn nghe lời tách hạt khác, vô cùng ngoan ngoãn.
Lăng Tiểu Tâm: Mắt mị có vấn đề hĩ? Một Hạc Kinh Hàn chỉ biết khua kiếm sát phạt tứ phương lại đang ngồi tách hạt cho người ta xơi! Hạc Kinh Hàn chưa từng thừa lời, chẳng quan tâm đến việc gì ngoài đánh lộn dạo trước, đang, ngồi, tách, hạt! Hạc Kinh Hàn của mấy hôm trước đã khiến gã cực kỳ ngạc nhiên, ngờ đâu chỉ vài ngày không gặp, hắn lại thay đổi nhiều hơn nữa, thế giới xoay vần quá nhanh, gã theo không kịp.
Lăng Tiểu Tâm nhặt gùi thuốc vì chấn động khổng lồ mà rơi xuống đất lên, nhìn Giang Trừng. Lòng bỗng rần rần cảm phục, Giang Trừng quả là thánh nhân đẽo gỗ mục thành tuyệt tác, rèn giũa được cả tượng đá Hạc Kinh Hàn. Cơ mà đầu đuôi là như nào? Trước khi gã đi, hai người này vẫn còn khách sáo với nhau, sao bây giờ lại “tình chàng ý thiếp” rồi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT