THOẠI: ĐẠI SƯ MỘT, EM TRAI KHÔNG.
“Nếu để tử giới nhập vào, e rằng chẳng bao lâu sau, thế giới này cũng sẽ trở thành cõi chết.”
Trên trăm bục đá lơ lửng giữa trời sao vĩnh hằng là trăm vị đại năng, người thì kim quang thánh khiết không vướng bụi trần, người thì mây lành điềm tốt quẩn quanh, người thì kiếm khí sắc bén uy bức, người thì hỗn độn khó thấu, người lại kín kẽ bình phàm.
Họ đều là trụ cột của cõi tu chân này, thế mà sau lời phát biểu của Mai Tùng lão tổ của Vô Cực đạo quán, thì ngày thường có vênh váo ngang tàng đến mấy, có bình thản hiền hòa tới đâu, giờ đây vẫn phải im lìm.
“Ngàn năm trước, trước lúc Hối Nguyệt bế quan, lần cuối gặp ta, nàng từng bảo mình đã nhìn thấy một chuyện rất đáng sợ có lẽ sẽ xảy ra ở ngàn năm sau, đến lúc ấy, họa chăng cả thế giới này sẽ tận diệt, giờ mới thấy lời nàng linh nghiệm.” Bất thình lình, một giọng nữ lạnh lùng cất lên.
Họ nhìn về phía người nói, đấy là một cô gái mặc đồ đen đơn giản, vẻ mặt lạnh lùng. Ba mảnh vảy thắm đỏ thấp thoáng nơi đuôi mắt và một con trăn đỏ khổng lồ nằm cuộn tròn bên cạnh đã tỏ rõ thân phận của nàng ta —– Một yêu tu. Cô gái này là Xích Hàn Y, lão tổ của đảo Ngân Hoàn ở biển sương, là một người hễ nhắc đến lại khiến ai nấy phải nín lặng.
Có người hỏi lại: “Hối Nguyệt? Có phải là Mục Hối Nguyệt – lão tổ của Mục gia Thiên Cơ năm ấy không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play