ANH CÓ ĐI KHÔNG ĐÂY?
“Trước tiểu sư muội, sư phụ chỉ mới nhận ba đệ tử thôi, ta chính là đệ tử thứ ba, tiểu sư muội gọi ta là tam sư tỷ hay Trịnh sư tỷ gì cũng được, cứ thoải mái nhé. Trên chúng ta còn một sư huynh và một sư tỷ, đại sư huynh Bạch Linh*, mấy hôm trước đã đi làm nhiệm vụ, hãy còn chưa về.” Trịnh Dao từ tốn bảo.
[*Linh 翎 này có nghĩa là lông chim, Linh 灵 trong núi Bạch Linh thì có nghĩa là linh thiêng.]
“Còn nhị sư tỷ họ Yến tên Phù Tô, tỷ ấy đã bế quan luyện đan ba năm nay, có lẽ một thời một thoáng tiểu sư muội sẽ không gặp được đâu. Còn đại sư huynh thì chưa biết khi nào mới về, sư phụ nói đợi đại sư huynh về thì sư đồ chúng ta tổ chức buổi tiệc nhỏ hoan nghênh muội gia nhập dãy Bạch Linh bọn ta.”
Giang Trừng đi cạnh Trịnh Dao, nghe thế gật gù đáp: “Em hiểu rồi, đa tạ tam sư tỷ. Sư tỷ tốt tính quá, dọc đường em thấy chị luôn hòa nhã với tất cả mọi người, ai nấy đều thoải mái.”
Trịnh Dao cười, đưa tay gạt hộ nhành hoa rơi trên tóc cô, trêu: “Chỉ e tiểu sư muội muốn nói rằng ta như nam nhi, lúc nào cũng nhã nhặn quan tâm đến các cô nương chứ gì.”
“Ấy là tam sư tỷ tự bảo thế, em không nói câu đó đâu nhé.” Giang Trừng đáp trả cũng bằng giọng đùa trêu.
Trịnh Dao phá ra cười, “Con người ta chỉ có mỗi cái tật ấy, trên đời này hễ gặp là ta sẽ không kìm được mà muốn đối xử tốt với các cô nương. Thói đời khá bất công với nữ tử… Nhưng chính bản thân sự công bằng lại là một thứ khiến người ta cảm thấy bất công, vậy nên ta đành phải nhận đây là một tật xấu, chứ thực ra chẳng có gì là đáng thẹn.”
Giang Trừng sờ gương mặt điển giai trẻ măng của mình, hơi lấy làm tiếc, “Em thấy mình nên đưa gương mặt này cho tam sư tỷ mới đúng, nó gắn vào cơ thể em thì chả cân xứng tý nào.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT