Ổ Thiếu Càn lại gật đầu: “A Thái đúng là thông minh. Nói thật thì Mạnh gia đúng là có một vị lão tổ như thế, thọ nguyên sắp hết, sống chẳng còn được bao nhiêu năm nữa. Nhưng ông ta dù sao cũng là trung kỳ cảnh Dung Hợp (cấp 5) , chỉ cần sống thêm một năm là thêm một phần cơ hội đột phá. Mạnh gia đâu dễ gì chấp nhận để tiêu hao như vậy?"
“Ba vị lão tổ của Mạnh gia, đúng là có một người đã gần đất xa trời. Tu vi cũng chỉ ở trùng kỳ cảnh Dung Hợp (cấp 5), gần như không còn khả năng tiến thêm.”
Chung Thải thở dài một hơi, bực bội nói: “Nhưng chuyện này cũng không hợp lý! Mạnh gia chỉ còn lại hai cường giả Dung Hợp (cấp 5), ngang với Ổ gia. Có phải đang định chơi chiêu ba đánh hai đâu mà bảo chắc thắng? Huống hồ, cái gọi là công đạo của Mạnh gia đúng là chó má! Rõ ràng là bọn họ đã phế đi thiên tài hàng đầu của Ổ gia đấy! Ổ gia mà cứ cam chịu thế này thì mất hết khí phách, sau này còn mặt mũi nào sống trong giới thế gia nữa?"
“Cho dù không mở chiến tranh giữa hai nhà, thì cũng phải lột vài lớp da của Mạnh gia chứ?!”
“Còn nữa, đừng nói Mạnh gia cả tộc đều ngu xuẩn như thế nhé? Chẳng lẽ ai cũng nghĩ nông cạn vậy à? Rõ ràng lão tổ kia thọ nguyên chẳng còn mấy, hoàn toàn có thể dùng mấy năm còn lại đi tới vùng nguy hiểm kiếm thêm chút tài nguyên cho tộc. Sao lại đem mạng sống quý giá đó để đối phó với ngươi? Hai bên còn chưa xung đột lợi ích gì rõ ràng mà! Nếu ngu đến vậy thì Mạnh gia làm sao leo lên thành thế lực hàng đầu của Kim Xương Thành được?”
Ổ Thiếu Càn thấy Chung Thải tức đến mức run người, liền kéo người ôm lấy, vừa vỗ ngực vừa vỗ lưng dỗ dành: “Được rồi, đừng giận nữa.”
Sau đó thở dài: “Ừ, đúng là vô lý.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play