Lộc Ngọc Dao buộc tóc loạn xạ bằng một sợi dây chun sau gáy.
Cô mặc chiếc váy ngủ bằng vải cotton từ lúc rời nhà, đôi giày đã rách nát tả tơi, đứng lẻ loi bất lực trước cổng khu đại học.
Mẹ cô nhìn thấy Lộc Ngọc Dao như vậy, đau lòng không chịu nổi, lập tức định mở cửa xe bước xuống.
Lộc Tri Chi nhanh hơn một bước, đóng chặt cửa xe lại.
"Mẹ, chúng ta phải thống nhất trước, chỉ được nhìn, không được lên tiếng, càng không được giúp đỡ con bé."
"Bây giờ chúng ta ra tay, con bé sẽ không biết ơn, mà còn oán trách chúng ta."
Mẹ cô rơi lệ như mưa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play