Lộc Ẩm Khê hừ lạnh một tiếng.
"Lúc Tri Chi hôn mê, mẹ đã gọi điện bảo em đến thăm cô ấy."
"Hai phòng bệnh chỉ cách nhau trăm mét mà em còn không thèm đến, giờ mới nhớ ra quan tâm, có phải hơi muộn quá không?"
Lộc Ngọc Dao bị đẩy vào thế khó, mặt đỏ bừng.
"Em... không phải như vậy..."
Lộc Ẩm Khê không muốn nghe cô ta biện minh, kính cửa sổ xe từ từ nâng lên.
"Bác Vương, lái xe đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play