Lộc Tri Chi nghe thấy rõ, đó chính là giọng của Cố Ngôn Châu.
Cô vừa định mở cửa bước vào, Lộc Ngọc Dao đã hất mạnh cánh cửa đóng sập lại.
Lộc Ngọc Phù cũng đỡ lấy chiếc xe lăn của cô.
"Đi thôi, Tri Chi."
Lộc Tri Chi nghĩ đến những lời Lộc Ngọc Dao vừa nói, bàn tay vừa giơ lên đã vô lực buông thõng.
Cô thực sự cảm thấy mệt mỏi.
Lộc Tri Chi cảm thấy hơi lạnh, vừa đưa tay ôm lấy vai, một chiếc áo vest còn hơi ấm đã phủ lên người cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play