Sở Ngọc Lương bất đắc dĩ tiến lên giữ chặt Cố Minh Tuyết. “Sư tỷ, đệ biết tỷ xót tiểu sư muội, nhưng tỷ nghĩ lại mà xem, lời Bách Chu sư huynh nói cũng không phải không có lý.”
“Sở Ngọc Lương!” Cố Minh Tuyết giận dữ. “Tiểu sư muội đã bị phạt vào động Băng Đàm rồi, vậy mà đệ còn bênh Ân Bách Chu! Ta không muốn để ý đến đệ nữa!”
“Rầm!” Cửa động phủ đóng sầm lại trước mặt Sở Ngọc Lương. Hắn có chút bất đắc dĩ.
Lục Cảnh Kình từ xa bước tới, chứng kiến cảnh này. “Huynh đừng khuyên tỷ ấy nữa.” 
“Kẽo kẹt!” Cửa động phủ lại bật mở. “Lục Cảnh Kình! Đệ có ý gì hả? Ta còn chưa tìm đệ tính sổ đâu đấy! Đệ đã không giúp tiểu sư muội thì thôi, lại còn chạy đi mách sư phụ, sư thúc rằng muội ấy sai! Sớm biết thế này, lúc trước, ta đã không giao tiểu sư muội cho đệ! Nhìn xem, đây là cái gọi là che chở của đệ sao? Quả nhiên, nam nhân thối mấy người đều là kẻ lừa đảo!”
Giọng nàng nghẹn ngào khiến Sở Ngọc Lương hoảng hốt: “Sư tỷ…… Sư tỷ, tỷ đừng khóc! Là sư đệ sai, đều là sư đệ sai rồi!”
Sở Ngọc Lương càng nói càng làm Cố Minh Tuyết cảm thấy thương tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play