Vết thương trên người Thẩm Thanh Nhất chỉ cần nghỉ ngơi thêm một hai ngày nữa là có thể khỏi hẳn. Nàng cúi đầu, chân thành nói: “Cảm ơn lão nhân gia đã cứu giúp.”
Điền Thiện Thời ngượng ngùng, gãi đầu cười: “Không có gì, không có gì!”
---
Trên mảnh đất trống, có vài ngôi nhà tranh thưa thớt. Khói bếp lượn lờ bay ra từ những mái nhà thấp bé.
Mấy đứa trẻ đang nô đùa trên cỏ, gần đó, người lớn còn đang làm việc.
Điền Thiện Thời phủi cỏ vụn trên áo, nở nụ cười hiền hòa với Thẩm Thanh Nhất.
“Đây là Tiểu Mộng thôn,” lão nói, ánh mắt ấm áp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT